Smile-Happy
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

5 posters

Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sun Mar 09, 2008 5:08 pm

Thấy hay nên post cho all đọc thử ^^

(Bản quyền thuộc về nickname Kẻ lãng du, www.vnfiction.com, mọi hình thức sử dụng, sao chép đều phải báo cho tác giả, trích dẫn từ tác phẩm đề nghị ghi rõ nguồn : trích từ Red castle, by Kẻ lãng du, www.vnfiction.com.)

Prologue

Written by Kẻ lãng du.

Summary : Cho dù nàng không khóc, nước mắt vẫn cứ rơi. Vì trái tim nàng cô độc, tay nàng đầy máu và giấc mơ đêm đêm của nàng đầy hình ảnh của một người không bao giờ trở lại ...

Note : Có thể coi là phần hai của Legend of Porasitus.

Category : Longfic/Ongoing.

Genre : Fantasy, Mystery, Action, Romance, Tragedy,...

A/N: Đây chỉ là bản thử nghiệm ban đầu, vì thế những gì mọi người đọc dưới đây có thể bị delete toàn bộ ở phiên bản Red caslte chính thức sau này


-------------------------------------------------------------------


“Chiến tranh và lòng nhân từ, lịch sử xoay vần trong vòng quay không bao giờ dứt để đi tìm người có thể dung hoà cả hai. Thế nên ta nói lịch sử cũng ngây thơ như đứa trẻ. Bởi chiến tranh và lòng nhân từ vốn không thể nào hoà làm một. Nếu nhân từ thì không có chiến tranh. Nếu đã có chiến tranh thì lòng nhân từ chỉ còn là ảo vọng… Nó cũng từng là ảo vọng của riêng ta…”

(Trích Sử Thero Halcirru – Red castle)

-------------------------------------------------------------------

Máu đỏ ánh tà dương
Kiếm thiêng vùi bên mộ
Bi thương anh hùng lệ
Ngàn đời tựa tuyết sương.


-------------------------------------------------------------------

Vươn tay ra, nàng muốn nắm giữ điều gì ?

Mắt không xanh ? Hồn không động ? Gió không hương ?

Lâu đài Đỏ dưới ánh tà dương sáng lên màu tiễn biệt.

Nàng cười hay nàng khóc, hỡi Halcyon ?

Cho cuộc đời mà nàng đã sống, cho hình bóng mà nàng đã yêu ?


Được sửa bởi Nh0xMy ngày Mon Mar 10, 2008 4:13 pm; sửa lần 2.
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ..:Shining_Sak:.. Sun Mar 09, 2008 5:55 pm

chị đã có sự đồng ý của tác giả chưa?
chị nên ghi đầy đủ link nguồn và bảo đảm rằng tác giả đã cho phép.
cẩn thận đấy ! Vì Kẻ Lãng Du rất ghét ai post fic mình mà không hỏi ý kiến. Em tiếp xúc chị ấy nhiều rồi nên biết.
..:Shining_Sak:..
..:Shining_Sak:..
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 281
Age : 29
Đến từ : :_Aulin_:
Registration date : 01/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sun Mar 09, 2008 6:34 pm

My qua vnfiction xin phép ss ấy và đã được chấp thuận, thế nhé có gì shin post giùm My luôn đi :D
bên matnauhoctro bị hù đã rùi shin ạ, đổi giùm avatar cái đi TT.TT
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sun Mar 09, 2008 6:35 pm

ý lộn, đổi giùm cái hình ở chữ ký ý ^^
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Mon Mar 10, 2008 4:15 pm

Chương 1:

Đế chế Acamas, năm 611 theo cổ lịch.



Lửa. Đầy lửa …

Người thiếu nữ chạy dọc theo hành lang của cung điện điêu tàn, những bước chân chệch choạng, tà áo choàng đỏ thẫm bao phủ lên trên một vóc người nhỏ nhắn.

-Armanon! Armanon! – Nàng gọi thất thanh.

Lửa rực sáng cả bầu trời. Ôi, lửa hung tàn … Còn gì là hoàng cung lộng lẫy!

Giữa cái khung cảnh chỉ có màu của đêm và sắc của lửa ấy, mọi âm thanh như tan biến đi trong cái hư vô của sự hủy diệt. Nhưng người thiếu nữ kia cứ gọi mãi, mặc cho giọng tha thiết hoà vào sắc đỏ mênh mông. Giọng nàng thánh thót vang lên tựa hồ tiếng loài thiên nga cất lên trước phút lìa đời…

Nàng chạy, vẫn chạy. Hành lang của cung điện dài vô tận. Mái tóc nàng xổ ra, trượt trên đôi vai thanh mảnh, đầy sự hoảng loạn và tuyệt vọng.

Armanon! Armanon! Tiếng kêu vẫn vang lên vật vã trong cơn đau khốn cùng!



Và rồi nàng thấy, trong bóng đêm, phía bên kia vòm lửa, những bóng người hiện dần ra. Một trong số đó mặc áo choàng dài quý phái, mái tóc màu xám tro … mái tóc mà cả ngàn lần nàng ao ước được vùi mặt vào để tìm sự bình yên cho dù sau đó linh hồn nàng có phải chìm vào cõi hư vô của sự trừng phạt. Cả ngàn lần … cả triệu lần …

Ôi, Armanon!

-Dandelion … - Giọng người đàn ông ấy vang lên trầm hùng.

Người thiếu nữ quỳ phục xuống, chỉ cách lưỡi lửa một khoảng sít sao vừa đủ. Ánh sáng rực rỡ hắt lên khuôn mặt nàng làm hiện rõ từng đường nét thanh tú tuyệt vời. Đôi mắt xanh lam sâu thẳm, hai bàn tay nhỏ bé xanh xao và cả trái tim lẫn linh hồn nữa, tất cả, nàng đều hướng về hình bóng phía bên kia ngọn lửa – Armanon, tình yêu của cuộc đời nàng! Nàng là đoá hướng dương đã thuộc về một mặt trời duy nhất.

-Ơn Chúa, chàng đây rồi. Đem thiếp theo với, Armanon! Cho thiếp đi với chàng!

Người đàn ông lặng nhìn nàng, cái nhìn không bao giờ có ai hiểu nổi. Có thể rất tĩnh mà cũng có thể rất động nhưng vượt lên trên tất cả, ta thấy ở đó sự lạnh lẽo lạ thường. Dường như có gì đó không đúng… Dandelion cảm nhận được nhưng tình yêu không cho nàng thấy xa hơn một niềm ảo vọng. Armanon cứ nhìn nàng như thế cho đến lúc một giọng nói trong veo vang lên:

-Cha, chúng ta không đi sao ? - Một đứa bé có đôi mắt xanh lam như đại dương sâu thẳm níu lấy vạt áo Armanon.

-Ồ, dĩ nhiên là có. – Armanon cất giọng dịu dàng, dịu dàng hơn bất cứ lần nào Dandelion từng nghe trước đây và rồi người đó quay lại nhìn nàng một lần nữa, chậm rãi nhấn từng từ - Đây là điều ta không bao giờ muốn… Dandelion, xin lỗi…

Xong, người ấy cúi xuống, bế đứa bé đang đứng cạnh lên, lẳng lặng quay lưng bỏ đi.

Cái bóng đen đổ dài chìm vào màn lửa. Và đôi mắt to tròn màu xanh thẫm của đứa bé cứ dõi mãi về phía người phụ nữ tuyệt đẹp đã chết lặng ở xa. Liệu cậu có thấy được nỗi đau tan vỡ phía sau sắc đẹp huy hoàng ấy ?

Dandelion … Người con gái đẹp nhất đế chế cứ quỳ ở đó như thể linh hồn đã cháy cùng ngọn lửa điêu tàn kia.

Trái tim nàng có hoá thành đá muôn đời ?

Dandelion … nàng không còn nghe thấy bất cứ điều gì nữa, cũng không còn cảm thấy cả ngọn lửa đang hung hãn bủa vây mình … Nàng chỉ thấy và chỉ hiểu duy nhất một điều : Armanon đã ruồng bỏ nàng!

Tình yêu của Armanon chỉ là cánh bướm trong mơ trên cánh đồng tuổi trẻ. Giờ đây ảo ảnh vỡ tan ngay trước mắt người thiếu nữ bất hạnh.

Đây là điều ta không bao giờ muốn… Dandelion, xin lỗi…

Đó là câu nói mà đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đời, nàng Dandelion kiều diễm cũng không thể nào quên … không thể nào quên rằng tình yêu của nàng đã bị ruồng nhỏ như thế nào vào cái đêm lửa thiêu rụi hoàng cung …
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Admin Tue Mar 11, 2008 10:08 pm

Cười...giờ sợ nhất nà nói chiện zí Shin Very sad
Admin
Admin
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 335
Age : 31
Đến từ : Cộng hòa Séc
Job/hobbies : Học sinh
Humor : Uhm Thì ...
Registration date : 01/03/2008

http://teen9x.forumandco.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Ngô Ngọc Linh * Wed Mar 12, 2008 3:27 am

tại sao lại thế hả Dâu ???
Ngô Ngọc Linh *
Ngô Ngọc Linh *
Good !
Good !

Nữ
Tổng số bài gửi : 135
Age : 32
Đến từ : Hành tinh kho báu
Job/hobbies : angel
Humor : very much
Registration date : 08/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ch0bjt0513 Wed Mar 12, 2008 2:58 pm

chii năn nỉ ss Shin đổi dùm cái hình máu me ý plzzzzzzz
ch0bjt0513
ch0bjt0513

Nữ
Tổng số bài gửi : 19
Age : 28
Đến từ : ♥ tẬp +)o4n` c4NdY ♥
Job/hobbies : k0 wA^.y tHjX" f4" h0h0 ^^"
Humor : kHjN` kHjN` +)jE^n +)jE^n
Registration date : 10/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sun Mar 16, 2008 6:01 am

shin giỏi nhất là hù người khác bounce
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sun Mar 16, 2008 6:10 am

Chương 2:

Để chế Acamas, mười một năm sau.



Câu chuyện bắt đầu vào một ngày tuyết rơi đầy trời ở cao nguyên Heatherine.

Những bông tuyết lặng lẽ rơi xuống từ một bầu trời màu xám xanh u ám, hoà vào lớp tuyết mịn trên nền lá mục hoặc tan vội dưới dòng suối mênh mang. Tuyết mỏng manh và vô định… Trời rải tuyết xuống nhân gian êm đềm như một khúc thánh ca.

-Halcyon, ngài không về sao ? Đã sắp tối rồi đấy.

Nghe tiếng gọi, một cô bé mắt xanh lục sẫm chỉ chừng bảy tuổi đang ngồi ngắm tuyết tan trên suối quay lại nhìn. Một cô bé khác, cũng cỡ tuổi đó, trong bộ váy màu huyết dụ đứng ngay gần đấy, bên cạnh bụi dương xỉ đã phủ đầy tuyết.

-Chào, Ire. – Halcyon nói khẽ rồi hầu như không còn quan tâm đến sự hiện diện của người em vừa chào nữa, cô bé tiếp tục dõi ánh mắt tĩnh như không kia vào nhịp quay lạ lùng của những bông tuyết, những nhịp quay mà không ai, thậm chí ngay chính bông tuyết ấy, có thể hiểu … giống như vận mệnh của một con người.

Bay đi, bay đi … rồi tan biến. Thật mỏng manh.

-Công chúa … - Ire bước đến đứng cạnh Halcyon, cô bé cũng ngước đôi mắt màu nâu gụ lên nhìn, nhưng cái mà em thấy không phải là tuyết, em chỉ thấy bầu trời. Cả một mảng màu xám xịt, vần vũ vân xanh là những áng mây đau buồn. Tuyết có là gì giữa khoảng không bao la ấy ? Chỉ là một chấm trắng … giống như vị trí của một con người giữa cuộc đời.

Nhỏ bé, vô cùng nhỏ bé … chẳng bao giờ thắng nổi gió của bầu trời.

-Mùa đông lại đến. - Cuối cùng Ire nói. Có cái vẻ nhẩn nha vẫn gặp ở những người dân vùng núi tuyết đã quá quen với băng giá.

-Mùa đông chưa bao giờ rời khỏi Heatherine. – Halcyon bình thản đáp. Đôi mắt có màu của vỏ cây xương rồng chìm trong màn sương mờ nhạt của những suy tưởng huyền bí. Tuyết bám lên chiếc khăn giấu kín mái tóc của cô bé thành những đốm hoa trắng muốt. Vẻ đẹp của em là vẻ trong sáng của những bông tuyết đầu mùa vừa rơi khỏi bầu trời nhưng chưa chạm đến đất.

-Thôi, ngài phải về thôi. – Ire hạ giọng – Công chúa Laten …

Một cơn rùng mình chạy dọc người Halcyon, bất giác cô bé tỉnh khỏi trạng thái mơ hồ kia, quay phắt sang nhìn Ire:

-Chị Laten làm sao ?

-Công chúa đang khóc rất nhiều …

-Cái gì ?!?


---------o0o----------


-Cha! Con cầu xin cha rủ lòng thương!

Tiếng van nài thảm thiết ấy vọng ra từ ngôi nhà lớn giữa làng của tộc người Merena. Những người dân lo lắng tụ tập bên ngoài, hi vọng sẽ biết trước được chút tin tức về cái mà họ đang chờ đợi.

Ở bên trong, khung cảnh đơn giản của lối kiến trúc Merena càng làm nổi bật vẻ đau thương của những người ở đó.

Cô gái trẻ quỳ trên sàn, mái tóc màu hổ phách rực sáng dưới ánh nến, khuôn mặt đẹp như tượng cẩm thạch ướt đẫm nước mắt, hai bàn tay trắng muốt của nàng chắp trước ngực và thảm thiết, nàng lặp lại không biết là lần thứ bao nhiêu lời van xin đau đớn ấy :

-Xin cha rủ lòng thương! Con cầu xin cha!

-Laten, con phải đi. Đó là lệnh! - Người đàn ông trung niên vụt roi da đen đét xuống sàn đá đầy đe dọa, tấm áo choàng lông thú của ông phủ lên thân hình to lớn như một con gấu, tuy nhiên khuôn mặt ông lại đầm đìa nước mắt.

-Nhưng cha ơi, cha nhẫn tâm sao ? Cha muốn con đi thật sao ?

-Cha không muốn. Cha thề là nếu có thể thay đổi sự việc ấy cha sẵn sàng liều mạng mà thử một lần. Nhưng ngoài con ra không ai có thể nhận nhiệm vụ này cả! Chỉ có một cuộc hôn nhân chính trị với hoàng tộc mới đảm bảo được hiệp ước hoà bình cho cao nguyên Heatherine của chúng ta.

Tộc trưởng Calvados vừa nói vừa đưa bàn tay to lớn lên dụi mắt, cố ngăn hai dòng lệ đau đớn.

Vì sao phải là con gái ông ? Vì sao trách nhiệm giữ gìn hoà bình lại đặt lên vai một người con gái yếu đuối như Laten ? Ông không thể nào giúp con gái mình được, vì trên hết ông còn có trách nhiệm với tộc người Merena bé nhỏ. Thà hi sinh một người còn hơn phải liên lụy cả bộ tộc.

-Không, không, cha, con không muốn! Vua Armanie còn lớn tuổi hơn cha nữa, và ông ta có biết bao nhiêu là phi tần! Chẳng lẽ cha muốn con chôn vùi đời mình ở hoàng cung lạnh lẽo, bên một người chồng như thế ư ? – Laten vẫn khóc lóc thảm thương.

Laten vừa tròn mười sáu tuổi vào mùa thu năm nay, nàng là người con gái đẹp nhất tộc Merena, như một đoá bách hợp nở trong khe núi. Tâm hồn nàng thanh khiết tựa pha lê, nàng đã được hứa hôn với Otary, chàng thợ săn thiện xạ lừng danh. Tình yêu của họ rực rỡ vô ngần và tưởng như không bao giờ có thể tan vỡ cho đến ngày tộc trưởng Calvados bị triều đình Acamas bắt kí vào bản hiệp ước hoà bình nghiệt ngã, tước bỏ hầu hết mọi quyền tự do của họ, trừ sự yên bình giả tạo. Cuộc đời của một nàng công chúa chính là cái giá phải trả …

Laten không thể hiểu. Vì sao chứ ? Vì sao nàng phải hi sinh hạnh phúc của mình vì người khác? Tình yêu quý giá của nàng, làm sao lại có thể dễ dàng quên đi như vậy ? Không. Nàng không hiểu. Và nàng không chấp nhận. Không thể chấp nhận! Nàng vốn đã là Laten của Otary và mãi mãi là thế. Không thế lực nào có thể làm nàng ngừng nghĩ đến điều này!


---------------------o0o-----------------------


-Chị Laten! Chị Laten! – Halcyon vừa chạy về làng vừa hét to, đôi má bầu bĩnh ửng đỏ vì khí lạnh.

-Công chúa Halcyon! Cô không thể vào trong đó! - Những người dân cản cô bé lại khi thấy em có ý định xông vào nhà tộc trưởng – Cô hãy để mọi việc được giải quyết ổn thoả đi nào!

-Các người nói cái gì ? – Đôi mắt xanh sáng rực lên một tia nhìn căm phẫn - Chị ta đang khóc thảm thiết như thế mà các người lại không cho ta vào cản ư ?

Một người phụ nữ rầu rĩ lắc đầu :

-Công chúa Laten sẽ không sao đâu. Tộc trưởng nhất định không để chuyện không hay xảy ra cho cô ấy.

Halcyon lặng đi trước giọng nói bình thản đó. Chị của em đang đau đớn đến vậy cơ mà ! Đó là vì chị ấy bị chọn làm cống vật dâng lên nhà vua để đổi lấy sự yên bình cho chính những con người này, thế mà họ lại thản nhiên đến thế trước nỗi đau của chị…

Tại sao chứ ?

-Tại sao chứ !? – Cô bé thét lên, khí giận dữ toát ra đè nghẹt cả không gian xung quanh làm đám người lớn đứng đó phải rùng mình lui lại vài bước - Chị ấy hi sinh vì các người! Chính vì các người đấy! Vậy mà các người có thể như vầy sao ?

Những người dân lặng đi … Và nước mắt Halcyon ứa ra. Không có câu trả lời nào cả, bởi việc này ngay từ đầu đã là một sự bất công nghiệt ngã mà dân tộc này phải chịu đựng, chị Laten của em phải chịu đựng… Không, không được, chị Laten của em … chị Laten phải được hạnh phúc…

Suy nghĩ chỉ vụt thoáng qua đã phục hồi quyết tâm của Halcyon, em vùng tay ra khỏi những người xung quanh và đẩy mạnh cửa chạy vào nhà.

Cánh cửa vừa khép lại sau lưng, hầu như ngay lập tức, Halcyon nhìn thấy hoàn cảnh thương tâm của người chị mà em vô cùng yêu quý. Những giọt nước mắt, chưa bao giờ, em thấy chị mình khóc nhiều đến vậy. Nụ cười rực sáng trong kí ức dường như đã biến mất mãi mãi rồi.

-Halcyon! - Tộc trưởng thét lên kinh ngạc – Con làm gì ở đây ? Con đang ở ngoài suối kia mà ?

Rồi như nhận ra ánh mắt trừng trừng của cô con gái nhỏ đang dán chặt vào người chị quỳ trên sàn, Calvados vội vã quát :

-Đi ra ngay! Halcyon! Đi ra ngay!

Halcyon vẫn đứng bất động. Hơi thở em nén lại trong một nỗi đau đớn lần đầu tiên cảm nhận được và trong trái tim thơ ngây của em, một ngọn lửa căm phẫn bỗng bùng lên như bão. Thế giới trước mắt em không còn tồn tại nữa, em chỉ thấy một điều, nước mắt đầy đau khổ trên khuôn mặt tiều tụy của Laten.

-Halcyon! Con có nghe ta nói không ? Đi ra ngay!

Vừa nói, Calvados vừa lao đến toan túm lấy vai con gái nhưng bất thình lình, Halcyon quay phắt về phía ông, đôi mắt sáng toé lửa phẫn nộ :

-Không! Cha! Chị Laten đang khóc! Cha đừng làm cho chị khóc nữa!

-Con không biết gì đâu. – Calvados đổi giọng nhỏ nhẹ hơn, ông không muốn nhìn thấy nỗi đau trong mắt của cả đứa con gái thứ hai của mình. Làm một đứa con đau đớn đã là quá sức chịu đựng của một người cha rồi.

-Con biết. – Halcyon cương quyết đáp – Cha muốn đem chị cho nhà vua! Nhưng chị không muốn điều đó! Vì thế mà chị khóc. Con không muốn thấy chị khóc!

-Ta cũng không muốn! – Calvados không còn đủ kiên nhẫn nữa – Nhưng không còn cách nào cả, Halcyon, hay là con muốn nhìn cả tộc Merena chết chỉ vì sự không thích của con và Laten ?!?

Halcyon im lặng. Em biết chứ, rằng nhà vua hùng mạnh và độc ác như thế nào. Em không muốn thấy ai chết cả, nhưng chị Laten … Nức nở, em chạy đến ôm chầm lấy chị, dụi đầu vào làn tóc êm mượt của chị, và em khóc trước sự bất lực của mình. Em bé nhỏ quá, dân tộc Merena bé nhỏ quá. Em không đủ sức bảo vệ chị, cũng không đủ sức giữ mãi nụ cười của chị.

-Halcyon … - Laten với cõi lòng tan nát xiết tay quanh cô em gái bé bỏng. Nỗi đau đớn khủng khiếp này làm sao trái tim con người có thể chịu đựng nổi ?

-Halcyon, chị yêu em lắm …nhưng chị xin lỗi… - Nàng thì thầm vào tai em rồi nhanh như cắt, nàng xô Halcyon ra xa và kề một con dao vào cổ mình trước sự kinh ngạc của người cha – Cha, con không thể đi được! Mọi người nói con íck kỉ cũng được nhưng mà tình yêu của con, cha ơi, tình yêu của con chỉ có thể dành cho Otary mà thôi… Giờ con chết đi và cha xin nhà vua hãy xem như tộc Merena này không còn có công chúa làm lễ vật nữa…

Sự việc tồi tệ! Calvados như muốn thét lên! Ông nửa muốn ngăn hành động liều lĩnh của Laten vừa muốn để mặc con. Có lẽ chỉ có cái chết mới giải thoát được cho Laten … chỉ có chết mới khiến nàng không còn đau khổ …

-Chị! - Tiếng Halcyon vang lên lanh lảnh làm cả Calvados lẫn Laten đều phải quay nhìn em – Chị không cần phải đi nữa, chị hãy ở lại Heatherine… Em … em sẽ lãnh trách nhiệm của chị. Em sẽ đến hoàng cung…

Nước mắt trên má Halcyon đã khô, chỉ còn hai vệt mờ, và đôi mắt xanh của em như bất động. Giọng run rẩy chứng tỏ nỗi sợ hãi trong lòng nhưng em đã nói, nghĩa là em đã quyết định. Phải, em đã quyết định rồi. Em không muốn thấy chị hay bất cứ ai trong tộc phải chịu đau khổ. Vào giây phút ấy, cơ hồ Halcyon quên mất rằng nếu như vậy, mọi đau khổ sẽ chỉ mình em gánh chịu.

Một khoảng lặng chậm rãi đóng băng căn phòng. Dường như không ai biết phải nói gì tiếp theo cho hợp lí trước quyết định quá ư điên rồ của nàng tiểu công chúa.

Rồi một tiếng keng thật trong vọng vào không gian khi Laten buông con dao xuống sàn. Đưa tay gạt nước mắt, nàng rời mắt khỏi em gái và ngước lên nhìn cha :

-Cha, con sẽ đi đến thủ đô Lustre, con sẽ nhập cung.

-Chị … - Halcyon ngỡ ngàng thốt lên song Laten đưa tay ngăn lại, nàng nở một nụ cười héo úa dịu dàng :

-Đây là nhiệm vụ của chị. Chị không thể để em làm thay, Halcyon. Em còn bé quá…

Đôi mắt trong sáng như bầu trời vừa qua cơn bão, Laten thở ra một hơi dài. Còn Halcyon thì oà khóc, ngã gục vào vòng tay chị, tâm hồn thơ ngây của em tan nát thành muôn mảnh bi thương. Tiếng khóc của em vang vọng khắp căn phòng, vang ra bên ngoài nơi những người dân Merena cũng đang lặng lẽ gạt nước mắt và vang qua những hàng tuyết tùng trắng muốt trên cao nguyên Heatherine xa vắng, để rồi cuối cùng, tiếng khóc tan vào bầu trời u ám mùa đông.
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ..:Shining_Sak:.. Mon Mar 17, 2008 2:52 pm

temmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
em ko hù ai cả. thích thui :D
..:Shining_Sak:..
..:Shining_Sak:..
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 281
Age : 29
Đến từ : :_Aulin_:
Registration date : 01/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Tue Mar 18, 2008 1:24 pm

một sở thích quái đản
nếu My thích làm the Death thì seo ^.^
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ..:Shining_Sak:.. Tue Mar 18, 2008 6:08 pm

thế thì em ủng hộ sis
hahahaha
..:Shining_Sak:..
..:Shining_Sak:..
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 281
Age : 29
Đến từ : :_Aulin_:
Registration date : 01/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Wed Mar 19, 2008 11:24 am

haha...vậy cám ơn shin nha
có gì My tới bắt shin lun Chuyện Gì
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Admin Thu Mar 20, 2008 1:47 pm

PLzzzzzzzzzzzzzzzz 789 thì ra chỗ buôn chuyện Tức
Admin
Admin
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 335
Age : 31
Đến từ : Cộng hòa Séc
Job/hobbies : Học sinh
Humor : Uhm Thì ...
Registration date : 01/03/2008

http://teen9x.forumandco.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ..:Shining_Sak:.. Sat Mar 22, 2008 3:21 pm

làm gì mờ nóng thế sis ^^
haha...vậy cám ơn shin nha
có gì My tới bắt shin lun Chuyện Gì
hehehehhe ^^
nếu thế chắc vui lém ^^
..:Shining_Sak:..
..:Shining_Sak:..
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 281
Age : 29
Đến từ : :_Aulin_:
Registration date : 01/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sat Mar 22, 2008 4:49 pm

Chương 3:

Ngày công chúa Laten nhập cung, trên cao nguyên Heatherine không có một bông tuyết, trời trong như đôi mắt đã khô cạn nước mắt của nàng công chúa đáng thương. Người ta bảo đó là dấu hiệu báo trước một cơn bão dài và dữ dội. Nhưng ngày hôm ấy, không ai quan têm đến chuyện đó, người ta chỉ nhớ là chưa bao giờ thấy công chúa của tộc Merena xinh đẹp đến nhường ấy, cũng chưa bao giờ thấy nụ cười nào mà lại ẩn chứa nhiều đau khổ hơn. Đoàn xe khuất dần sau hàng tuyết tùng to lớn, mọi người vãn dần, quay về với công việc với sự yên tâm với một nền hoà bình đã được đảm bảo. Halcyon là người cuối cùng đứng nhìn theo con đường mòn dẫn ra khỏi Heatherine và lòng em có một linh cảm sâu sắc rằng, mình sẽ không còn bao giờ gặp lại chị thân yêu nữa.

Một ngày sau khi Laten rời Merena, Otary trở về từ một chuyến đi săn dài ngày. Nhưng chàng chẳng đem về một con thú nào ngoại trừ việc người ta thấy đôi chân chàng đầy máu đã thâm đen. Không ai biết Otary đã băng rừng bao nhiêu ngày đêm để quay về Merena, chỉ biết là khi đến nơi mà không nhìn thấy bóng hình người yêu dấu, chàng thợ săn trẻ tuổi ấy đã đứng giữa trời đầy tuyết mà thét lên những tiếng thét bi thương đến não lòng. Otary gọi tên Laten, gọi hết ngày sang ngày khác, hết đêm này sang đêm khác, cho đến khi chàng quỵ ngã vì kiệt sức trên nền tuyết lạnh mà mãi một thời gian sau sức khoẻ vẫn không phục hồi.

Halcyon nhìn thấy hết, nỗi đau của Laten và nỗi đau của Otary - nỗi đau của những người yêu nhau mà bị chia cách mãi mãi. Tâm hồn em cũng như bị ám ảnh bởi những giọt nước mắt và tiếng kêu thét khủng khiếp ấy. Đêm đêm, em mở to mắt nhìn mãi về phía con đường nơi Laten đã đi để đến Lustre. Em không thấy gì cả ngoài một màu đen mà em nghĩ đã bao trùm lên cả thế gian này kể từ khi chị mình biến mất. Cuộc sống dần trở lại như thể sự hiện diện của Laten chỉ là một phần rất nhỏ nhoi. Dân tộc Merena như quên mất một nàng công chúa đã vì họ mà hi sinh hạnh phúc của riêng mình. Gió trên cao nguyên Heatherine vẫn thổi và tuyết thì vẫn cứ rơi. Chỉ có Calvados và Otary là tiếp tục gặm nhấm nỗi mất mát của riêng mình. Còn Halcyon, không ai biết em có đau đớn nữa hay không vì từ dạo ấy, đôi mắt xanh của em trở nên vô cảm lạ thường. Mọi cảm xúc đều tan biến, và em không còn vẻ thơ ngây ngày trước nữa …

---------------------------

Một năm sau, Merena nhận tin sét đánh rằng công chúa của họ, nàng Laten kiều diễm, đã chết vì một lí do hết sức vặt vãnh giữa hoàng cung lộng lẫy.

-Vậy thì con sẽ đi thay cho chị. – Đó là câu nói đầu tiên Halcyon thốt lên từ lúc nhận được tin báo trong khi mọi người còn đang khóc lóc xót thương cho bông hoa bách hợp của vùng đất tuyết đã sớm úa tàn. Không có lấy một giọt nước mắt, em chỉ bình thản nói ra điều đó như thể là một quyết định rất bình thường.

-Con điên rồi. – Calvados rên rỉ. Ông nghĩ rằng đứa con gái bé bỏng của mình hẳn đang bị sốc nặng nề trước cái chết của người chị mà em vô cùng thương yêu.

-Bản hiệp ước vẫn còn và nó cần một nàng công chúa. Người đó phải là con thôi. – Halcyon vừa nói vừa tự thu dọn vật dụng, không có vẻ gì là của một người đang bị tình cảm yếu mềm chi phối. Trừ phi sự chi phối ấy sâu đậm đến mức không thể biểu lộ ra ngoài thành những giọt nước mắt.

-Con có hiểu là chuyện đó nguy hiểm đến thế nào không ?! Cha sai rồi vì thế cha không thể để mất con như đã mất Laten…

-Nghĩa là cha cũng nghĩ rằng chị chết không phải chỉ vì lí do vô tình ăn phải loại nấm độc như triều đình nói à ? – Halcyon ngước đôi mắt xanh lục lên nhìn cha. Đôi mắt trong và sâu đến lạ thường khiến vị tộc trưởng bỗng cảm thấy cần thận trọng trong lời nói. Ông nheo mày, hạ giọng:

-Con đang nghĩ gì vậy Halcyon ?

-Không. – Cô bé nhún vai quay đi, tiếp tục công việc, đột ngột, tộc trưởng giật tay em lại.

-Con vừa bỏ cái gì vào hành lí ? – Calvados sững sờ hét lên khi nhìn thấy một con dao găm sáng loáng nằm giữa đống quần áo, ánh thép chói ngời. Halcyon không trả lời. Em nhìn thẳng vào cha, không một chút sợ hãi hay hoảng hốt. Hai cha con nhìn nhau, không ai nói thêm điều gì nhưng với kinh nghiệm, đoán biết được sự tình, Calvados cuối cùng cũng buông tay con gái ra để em đặt con dao vào hành lí như đã định. Ông cúi xuống, thở dài mệt mỏi như đang ở trong một chuyến hành trình dài mà bất lực không cách gì bước tiếp được nữa:

-Con còn quá nhỏ … quá nhỏ …

Câu nói ấy chẳng mảy may tác động đến Halcyon. Em cơ hồ không hề nghe thấy tiếng thở dài đau xót của cha mà vẫn lặng lẽ chọn các thứ đồ dùng. Trước mắt em, nơi góc nhà kia, dường như vẫn còn hình ảnh chị Laten xinh đẹp ngồi cười đùa. Giờ thì chị đã chết rồi. Nhưng em không khóc… Chưa phải lúc khóc. Người cần khóc không phải là em mà là kẻ khác… Laten sẽ chỉ cho em biết kẻ đó là ai. Halcyon siết chặt con dao dưới lớp áo. Và em sẽ khiến kẻ đó phải khóc bằng chính máu của hắn … Suy nghĩ ấy còn sâu đậm hơn một lời thề.



Ngày Halcyon nhập cung, chỉ có một toán lính đi theo cùng cô bé Ire. Những người dân Merena ra tiễn đều khóc. Khác với lúc tiễn Laten, nước mắt là sự tiễn biệt với hi vọng một ngày kia người ra đi sẽ trở lại, giờ đây, với Halcyon, ai cũng nghĩ rằng em rồi sẽ cũng vĩnh viễn không trở về như chị mình thôi. Và họ khóc, xót thương cho người đi vào chỗ chết để cho họ cơ hội được sống… Halcyon mắt trong veo nhưng trước khi lên đường em đã quay lại ôm hôn cha, thì thầm vào tai ông những lời cuối cùng:

-Cha biết không, chị Laten không bao giờ ăn nấm …

Mặt Calvados giãn ra và đôi mắt đầy nếp nhăn từ từ ứa tràn nước mắt.

-Con cảm ơn cha đã không ngăn cản con … - Halcyon hôn lên má cha, người cha mà em biết là cơ hội được gặp lại vô cùng mong manh.

Thế rồi thôi. Em lên xe. Đoàn người bắt đầu đi, qua rặng tuyết tùng hệt cái ngày này một năm trước, Laten đã ra đi mãi mãi. Halcyon không quay lại nhìn quê hương thêm một lần nào nữa.

Trên trời tuyết không còn rơi …

-Tại sao ngài lại cho công chúa đi như thế … - Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Calvados khi bóng Halcyon đã khuất ở khúc quanh của dốc núi.

Chàng thợ săn thiện xạ Otary đã đứng cạnh tộc trưởng tự bao giờ. Đôi mắt chàng nhìn về phía con đường đã vắng tanh, xa xăm và buồn thăm thẳm. Calvados biết giờ đây trong tim chàng trai ấy đang ngập tràn hình ảnh Laten. Ông dịu giọng:

-Halcyon sẽ không sao. Nó khác Laten.

Otary khẽ rùng mình vì nghe nhắc đến tên người yêu dấu. Nỗi đau trong chàng vẫn còn nguyên và sẽ chẳng khi nào lành lại được. Calvados biết điều này nhưng ông vẫn tiếp tục nói:

-Phải. Halcyon khác Laten. Nếu Laten là đoá bách hợp tuyệt đẹp mà dễ bị bẻ gãy thì Halcyon sẽ là nhánh xương rồng … Xương rồng không bao giờ khóc, nước mắt nó lặn vào trong rồi thành gai đâm nát kẻ thù …

-Vâng … Halcyon khác Laten. Không ai có thể giống Laten. – Otary nói và ngước nhìn bầu trời trong sáng trên cao. Có nắng, dù vẫn rất lạnh. Mùa đông chưa bao giờ rời khỏi nơi này.

Cao nguyên Heatherine khẽ rùng mình trong hơi lạnh toát ra từ trái tim của chính nó. Số mệnh chuyển dời. Không ai giống ai… không có hai số mệnh giống nhau, cũng không có hai nỗi đau giống nhau. Như Halcyon đã chọn lấy con đường số mệnh cho riêng mình vào cái ngày em nhập cung để duy trì hiệp ước hoà bình. Một truyền thuyết mới lại bắt đầu như cái cách vô vàn truyền thuyết xưa cũ đã qua. Có điều Halcyon vào cái buổi ban đầu ấy chẳng hề tiên đoán được rằng truyền thuyết này rồi sẽ được viết nên bởi máu của chính những người em yêu thương…


Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Nh0xMy Sat Mar 22, 2008 4:51 pm



Ba ngày đã qua. Đoàn người đã đi được một phần hai quãng đường đến thủ phủ Lustre. Vào buổi sáng hôm ấy, họ đặt những bước chân đầu tiên đến vùng núi Ram hiểm trở. Không có gì ngoài những vách đá dựng đứng, cao vút và nham nhở những mảnh vỡ đau thương từ trái tim đất mẹ trồi lên vào buổi sơ khai. Thỉnh thoảng là những bụi cây hoang sơ nhưng xanh mướt, ẩn chứa một sức sống mãnh liệt dưới những lớp đá trắng khô cằn. Ire ngắm nhìn khung cảnh ấy được một lúc rồi cũng chán, em lại trở vào trong xe để nhìn thấy tiểu công chúa của mình lau con dao lại lần thứ một trăm bao nhiêu đó lần. Con dao rất sắc, ánh thép sáng ngời như thể trong nó cất giấu một tia nắng ban mai. Chỉ cần nhìn những hoạ tiết tinh xảo trên cán dao cũng đủ biết nó là một con dao quý như thế nào. Ire vẫn không thể nào hiểu được vì sao thứ vũ khí giết người này lại được công chúa yêu quý mà mang theo nhập cung như vậy. Em càng không lí giải được vì sao công chúa lại chọn em đi theo hộ tống, nhất là sau cái chết của đại công chúa Laten. Đáng lẽ người nên đi theo là Otary mới đúng…

Ire vừa nghĩ vừa nhìn chăm chú vào ánh mắt xanh lục thẫm của Halcyon. Em luôn có cảm giác công chúa rất khác em, khác với những đứa trẻ cùng trang lứa. Sau khi công chúa Laten qua đời thì sự khác biệt ấy lại càng rõ rệt hơn. Nếu nói sự hồn nhiên của trẻ thơ vui tươi như sóng thì Ire là sóng trên mặt hồ bình yên còn Halcyon là cơn sóng ngầm nơi đáy sâu nhất của đại dương. Cơn sóng ngầm ấy thực sự khiến người ta sợ…

Bất thình lình, chiếc xe dừng phắt lại làm Ire ngã sấp xuống sàn, xô ngã cả Halcyon.

-Chuyện gì vậy ? – Em cất giọng hỏi lính bảo vệ bên ngoài.

-Xin hai người đừng ra ngoài… - Giọng anh ta nghe có vẻ nghèn nghẹn thế nào.

Halcyon lập tức vùng dậy, khẽ mở tấm rèm che để quan sát. Em nhanh chóng nhận ra lí do của sự trì hoãn này. Một nhóm chừng bảy tám người đang đứng chặn ngay trên lối mòn vòng qua ngọn núi.

Cướp núi Ram!

Quả nhiên lời đồn về bọn cướp này là có thật.

-Công chúa, người hãy ở yên trong xe đi. - Đội trưởng toán cận vệ vừa nói vừa kéo tấm rèm xuống.

Điều Halcyon nghĩ đến đầu tiên không phải là chiến đấu mà là thương lượng. Có thể thương lượng chăng ? Bởi vì kẻ mà em cần đối phó không phải bọn cướp này mà là lũ người giấu mặt nơi thủ đô rộng lớn kia… Nhưng Halcyon chẳng hề có lấy một cơ hội để thực hiện ý định của mình vì chẳng thèm nói một lời nào, bọn cướp núi Ram đã lao vào chém giết.

Tiếng binh khí va chạm hỗn loạn, tiếng thét đau đớn … và mùi máu tanh, Halcyon chưa từng ngửi thấy mùi máu gần và nồng như vậy, đến mức nó khiến em thấy buồn nôn. Nhìn sang bên cạnh, em thấy Ire đang run rẩy ở góc xe, mặt trắng bệch như thể máu đã bị thay bởi tuyết.

-Aaaaaaaaa!

Một tiếng thét ghê rợn làm chính Halcyon cũng giật này mình. Sau đó là khoảng im lặng kinh hoàng. Tiếng bước chân rõ dần. Halcyon nắm chặt lấy con dao dưới tà áo. Nỗi sợ hãi của một cô bé tám tuổi đang xâm chiếm tâm trí em, những ngón tay bắt đầu run lên ngoài mức kiểm soát.

Tấm rèm bị hất tung và một người ló đầu vào, một khuôn mặt đen đủi đầy vết bỏng sẹo ẩn dưới mái tóc dài xơ xác và bộ râu nham nhở đen trũi.

Ire chỉ kịp nấc lên một tiếng khiếp hãi rồi ngã xuống ngất lịm. Halcyon thì sợ đến nỗi hơi thở nghẹt lại trong họng, làm miệng em cứ há hốc ra không thốt nên lời.

-Hai con nhóc! – Tên cướp cất cái giọng ồm ồm, không có vẻ đáng sợ như bề ngoài - Vậy mà ta tưởng là công chúa cống hoàng đế…

Hai tiếng “công chúa” thức tỉnh lí trí Halcyon tức thì. Ý thức dần trở lại nhắc nhở em về thân phận của mình.

-Ta chính là công chúa! – Halcyon thốt lên bằng giọng kiêu hãnh không che giấu. Chính em cũng ngạc nhiên về sự can đảm của bản thân.

Tên cướp tròn mắt rồi cười phá lên. Hắn đưa tay toan chạm vào má Halcyon nhưng em nhanh tay gạt tay hắn sang một bên, động tác vô cùng dứt khoát.

-Bỏ tay ngươi ra khỏi người ta. Ta là một công chúa. - Mắt em sáng lên uy lực và sự cảnh báo khác thường – Các ngươi … - Em lia mắt vào đám cướp còn lại, bảy tên tất cả - … đang làm một việc vô ích biết không ?

-Vậy sao ? - Một phụ nữ mặc áo tím có khuôn mặt khá xinh đẹp nhếch miệng cười.

-Chúng ta có thể thương lượng. – Halcyon cố giấu đi sự run sợ trong giọng nói.

Bọn cướp tiếp tục cười nhưng rồi một giọng nói trong trẻo vang lên :

-Thương lượng như thế nào ?

Giọng nói ấy thuộc về kẻ đứng giữa bọn cướp : một cậu thiếu niên chỉ độ chừng mười sáu mười bảy tuổi có mái tóc bạc trắng và đôi mắt xanh lam màu biển. Từ giây phút nhìn thấy người này, Halcyon không cách nào dứt ánh mắt của mình sang nơi khác được. Một sức hút kì lạ khiến em cứ nhìn kẻ đó trừng trừng. Và ngược lại, tên cướp trẻ tuổi ấy cũng không rời mắt khỏi em.

-Thế nào, công chúa ?

-… Bất cứ thứ gì ngươi muốn nếu trong khả năng của ta.

-Khả năng của ngươi nằm dưới sự phán xét của ta. Đồng ý chứ ? - Hắn vẫn giữ nụ cười lạnh giá trên môi.

Còn Halcyon thì thấy môi mình khô khốc. Em phải sống bằng bất cứ giá nào. Vì thế em nghe giọng mình vang lên:

-Đồng ý.

-Thương lượng hoàn tất. - Hắn gật đầu. Không một tên cướp nào phản đối. Rõ ràng hắn là thủ lĩnh của chúng. Mặc dù điều đó thật là kì quái. Hắn còn quá trẻ.

Halcyon nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu xanh biển. Em không thấy gì ngoài một màu xanh thăm thẳm, một đôi mắt tuyệt đẹp. Liệu có nỗi đau nào ẩn giấu phía sau cái đẹp kia như cách người ta thường nói chăng ? Không, Halcyon không cách chi nhận ra được. Có lẽ vì nỗi đau được chủ nhân nó che giấu quá hoàn hảo, hoặc chỉ đơn giản là Halcyon còn quá nhỏ để có thể phân biệt rõ ràng những thứ phức tạp như vậy. Nói cho cùng em cũng chỉ mới có tám tuổi mà thôi.

Tên cướp trẻ không quan tâm lắm đến việc cái nhìn của mình tác động như thế nào đến nàng tiểu công chúa xứ tuyết, hắn mỉm cười và đôi mắt xanh bừng sáng như ánh nắng lướt nhẹ lên mặt biển vùng cực Bắc buổi chớm đông:

-Vậy điều kiện của ta đây.

Hắn nói “của ta” chứ không phải “của chúng ta”. Halcyon càng thêm tin vào phán đoán của mình rằng đây chính là thủ lĩnh của bọn cướp.

-… Ta muốn một cô gái.

-Ai ?

-Đến lúc đó ta sẽ chọn. Công chúa biết “lúc đó” là lúc nào không ?

Halcyon trầm ngâm giây lát nhưng không đáp. Vì thế tên cướp quyết định nói luôn bằng cái giọng bông đùa vờ vĩnh.

-Là lúc cô bé ngồi ở ngai vị có đủ uy quyền để cho ta cô gái mà ta muốn. “Lúc đó” cũng có thể là bất cứ lúc nào…

Hắn vừa dứt lời lão thuộc hạ có khuôn mặt đầy sẹo phỏng phá lên cười. Tiếng cười của lão ồm ồm vang vọng khắp vùng núi đá, ngỡ như lá cây xào xạc cũng chính vì thứ khí mạnh mẽ thoát ra từ tiếng cười đáng sợ ấy. Halcyon bất giác nắm chặt lấy lưỡi dao phòng thân. Động tác này lập tức làm thủ lĩnh bọn cướp chú ý. Hắn chậm rãi bước đến gần. Halcyon sợ điếng người nhưng em không lùi lại bước nào mà vẫn ngồi bất động tại chỗ cho tới khi hắn đã đứng ngay trước mặt.

Mái tóc trắng dài bay trong gió độc núi Ram, một màu trắng nhờ nhờ thiếu sinh khí trái ngược hẳn với đôi mắt đầy thần khí tinh anh. Tên cướp đưa tay về phía Halcyon. Xoẹt! Ánh thép loé lên rồi vụt tắt. Một tiếng keng trong vắt vang lên khi con dao rơi xuống nền đá cứng và Halcyon thấy bàn tay cầm dao của mình bị hắn ấn chặt vào thành xe không cho nhúc nhích, từ chỗ đó, một sợi máu mảnh như tơ từ từ ôm lấy cổ tay trắng ngần nhỏ nhắn của em chảy xuống.

-Cô em gan lắm… - Tên cướp rít lên, trong giây lát, đôi mắt đẹp loé lên tia nhìn độc ác và … có cả sự ghê tởm khó hiểu nữa. Rồi cũng đột ngột như lúc ấn lấy tay Halcyon, hắn buông tay ra và đứng thẳng trở lại.

Halcyon rút tay xuống. Tay em hoàn toàn lành lặn. Phải rồi. Vì khi nãy chính em là người vung dao lên tấn công tên cướp khiến hắn phải dùng tay đỡ mà bị thương.

Nhìn bàn tay trái đầy máu của tên cướp thiếu niên ấy, bọn thuộc hạ toan chạy đến nhưng hắn đã giơ tay ngăn lại. Phong thái đường hoàng không chút nao núng. Hắn từ từ nhìn xuống đôi mắt màu vỏ xương rồng rực sáng không chịu khuất phục của nàng công chúa cũng đang dõi trừng trừng vào hắn.

Giây phút ấy Halcyon đã nghĩ rằng mình có thể chết. Song đôi mắt em vẫn sáng, không cách gì làm dịu đi cái thần khí trong đó được.

-… Tên ta là Cirrus. Hãy nhớ, tiểu công chúa Merena. – Tên cướp trẻ cất giọng, hắn cúi xuống nhặt lấy con dao quý – Ta sẽ giữ thứ này. Rồi sẽ có ngày chúng ta tái ngộ. Đừng quên cuộc trao đổi ngày hôm nay. Và khi em trao người con gái ta muốn cho ta, ta cũng sẽ trả con dao lại cho em. Nó sẽ là tín vật.

-Hãy chọn thứ khác đi. Vì con dao đó là vũ khí phòng vệ của ta. – Halcyon đáp – Nếu ta chết trước khi đến được hoàng cung, trước khi nắm được quyền lực thì mọi thoả thuận đều chẳng còn giá trị gì hết, Cirrus.

-Điều đó không cần lo. – Cirrus hất tay – Azur, ngươi ra đây.

Từ phía sau sáu tên cướp còn lại, một bóng đen bước ra ánh sáng. Tên cướp thứ tám. Cũng là một thiếu niên, chắc chắn chưa qua tuổi mười sáu. Khuôn mặt thơ ngây và đôi mắt nâu thiên sứ, không ai tin hắn là ác quỷ cho đến lúc nhìn thấy máu ướt đẫm lưỡi gươm mảnh hắn cầm trên tay.

-Azur sẽ đưa hai người đến Lustre an toàn.

Nhận ra sự nghi ngờ đang lan dần trong đôi mắt xanh lục trong veo của tiểu công chúa, Cirrus vỗ tay ra hiệu cho Azur.

Halcyon chỉ kịp nhận thấy một làn gió quét qua mặt mình và khi em mở mắt ra thì đã thấy Azur đứng ngay cạnh Cirrus, trên tay hắn là … những hạt cườm trên mũ miện của em! Lúc em nhận ra điều đó cũng là lúc những hạt cườm còn lại xổ tung xuống, rơi vãi lung tung trên sàn.

-Vậy là đủ điều kiện để chúng ta tin tưởng lẫn nhau rồi chứ ? – Cirrus mỉm cười.

Và Halcyon không còn cách nào khác ngoài việc làm theo sự sắp xếp của tên cướp núi kì lạ ấy.


--------------------------------------------


Chiếc xe của công chúa Merena đi xa dần. Đến khi nó khuất sau vách núi đầu tiên thì Vikkin, tên cướp có khuôn mặt xấu xí lên tiếng :

-Cirrus, ngài thả chúng thật sao ? Còn cho Azur theo hộ tống nữa.

-Cho Azur theo hộ tống chính là không để chúng thoát đấy, Vikkin. – Cirrus bình thản đáp – Vào đến hoàng cung thì … ta có muốn cũng không quản được vì cô bé đó khi ấy có muốn cũng chẳng thoát được.

-Chuyện đó cũng bình thường thôi. Nhưng kì lạ là ở yêu cầu ngài đặt ra kia. - Người phụ nữ xinh đẹp lên tiếng – Saren tôi thật không hiểu vì sao ngài lại nói rằng ngài muốn một cô gái trong khi … ừm, ngài ghét phụ nữ hơn bất cứ ai trên thế gian này, nhất là những phụ nữ thuộc về cung cấm.

Cirrus bật cười vang và đưa tay ném những hạt cườm của cô công chúa nhỏ xuống đất, gió núi rít lên một tiếng ghê rợn khi cuốn chúng lăn trên nền đá lạnh. Cả núi Ram rùng mình trong tràng cười của người chủ nhân trẻ tuổi của mình.

Không ai hiểu điều chàng trai trẻ có mái tóc bạc trắng ấy đang nghĩ. Một số phận khác thường ẩn giấu sau vẻ đẹp khác thường của đôi mắt.

Năm ấy Halcyon tám tuổi còn Cirrus vừa bước qua tuổi mười sáu, sợi dây số mệnh của họ đã giao nhau ở điểm nút đầu tiên của cuộc hành trình dài để rồi sau đó trong những cuộc gặp gỡ định mệnh tiếp theo, chúng sẽ quyện chặt vào nhau thành một sợi máu đỏ tươi như màu hoàng hôn hủy diệt đang dần phủ xuống đế chế Acamas độ suy tàn… Song đó lại là chuyện của tương lai và hiện giờ họ vẫn chỉ mới là một tiểu công chúa và một tên cướp vùng núi Ram hoang vắng.

Vả lại với Halcyon đây vẫn chưa phải là cuộc gặp gỡ quan trọng nhất trong cuộc đời Halcyon. Cuộc gặp gỡ quan trọng ấy vẫn còn chờ em nơi hoàng cung lộng lẫy của Lustre xa xôi …


End chap 3.
Nh0xMy
Nh0xMy
Là La Lá
Là La Lá

Nữ
Tổng số bài gửi : 52
Age : 30
Đến từ : Địa ngục
Job/hobbies : Secondary
Humor : Like Laugh ^^
Registration date : 09/03/2008

http://360.yahoo.com/zZz_My_zZz@yahoo.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by ch0bjt0513 Sun Apr 06, 2008 3:51 am

típ đi ss My
chii không có nick trong vnfiction nên chỉ đọc ở đây thôi
ch0bjt0513
ch0bjt0513

Nữ
Tổng số bài gửi : 19
Age : 28
Đến từ : ♥ tẬp +)o4n` c4NdY ♥
Job/hobbies : k0 wA^.y tHjX" f4" h0h0 ^^"
Humor : kHjN` kHjN` +)jE^n +)jE^n
Registration date : 10/03/2008

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Admin Wed Apr 09, 2008 4:32 pm

..post tiếp đi my ..triện đang hay và hấp dẫn He He
Admin
Admin
Phó Tổng Thống
Phó Tổng Thống

Nữ
Tổng số bài gửi : 335
Age : 31
Đến từ : Cộng hòa Séc
Job/hobbies : Học sinh
Humor : Uhm Thì ...
Registration date : 01/03/2008

http://teen9x.forumandco.com

Về Đầu Trang Go down

Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương Empty Re: Red castle - Vòng xoay của số mệnh bi thương

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết